
t â m- t h o ạ i-
v ớ i- t i m
v ớ i- t i m
____________________________________________________________________________
Trái tim ta, từ bé thơ cho đến khi thạo đời, đã biến dạng và biến trạng. từ nhỏ bé ngây thơ, qua căng bừng mạch sống, đến chai đá khô cằn.
ngỡ.
ở bình nguyên từng trải phong trần nào đó, nó đã quen với cay đắng ngọt ngào, đã ù lì với nóng cháy giá băng, đã thờ ơ với đỉnh cao vực thẳm.
ngỡ.
mỗi Xuân trôi đến, nó hết rộn ràng cùng ngàn hoa đua nở. mỗi Hạ về, nó chẳng nao nao với tiếng vỹ cầm của loài ve. mỗi Thu sang, nó thôi bàng bạc khi bướm bay ngàn lá. mỗi Đông ru, nó ngủ vùi trong rét buốt tái tê.
đêm.
với một cơn mưa.
nó bàng hoàng thức giấc trong một hiện tượng hiếm hoi giữa đất trời giao mùa hợp cẩn. dưới ánh trăng khuyết ngời sáng giữa vòm khuya trong vắt, nó chứng kiến chiếc cầu vồng mọc dưới ngàn sao.
nó lại bắt đầu nghe lại được nhịp đập chính mình.
bắt đầu biết nhiệm mầu, là sự biết-mình-đang-sống.
bắt đầu sống, vì biết mình-chính-nhiệm-mầu.
sáng.
nó thấy tất cả đều khác.
vẫn hoa, nhưng hoa tươi hơn sắc thắm. vẫn ve, nhưng ray rứt thủy triều. vẫn lá, nhưng diệp phong khởi sắc. vẫn băng, nhưng ngập trắng không gian.
vẫn nó trong ta, nhưng ta dễ vui, dễ buồn, dễ cười, dễ khóc, dễ thơ thẩn cùng mây, dễ lang thang với gió, dễ một mình hạnh phúc, dễ thị tứ bâng khuâng, dễ yêu mình yếu đuối, dễ tha thứ được thua, dễ ta-nhìn-ta-khác...
vẫn ta.
vẫn ta-già-hơn-ta-lúc-trước.
vẫn ta-trẻ-hơn-ta-ngày-sau.
vẫn ta, yêu thương, thuở-tim-còn-say-ngủ.
vẫn ta, yêu thương, khi-tim-thức-giấc-đời.
ta khác, vì tim đã khác.
nhưng vẫn là ta, vì
ta vốn khác tự thuở-tim-còn-ngủ-đã-yêu-thương.
npn
ngỡ.
ở bình nguyên từng trải phong trần nào đó, nó đã quen với cay đắng ngọt ngào, đã ù lì với nóng cháy giá băng, đã thờ ơ với đỉnh cao vực thẳm.
ngỡ.
mỗi Xuân trôi đến, nó hết rộn ràng cùng ngàn hoa đua nở. mỗi Hạ về, nó chẳng nao nao với tiếng vỹ cầm của loài ve. mỗi Thu sang, nó thôi bàng bạc khi bướm bay ngàn lá. mỗi Đông ru, nó ngủ vùi trong rét buốt tái tê.
đêm.
với một cơn mưa.
nó bàng hoàng thức giấc trong một hiện tượng hiếm hoi giữa đất trời giao mùa hợp cẩn. dưới ánh trăng khuyết ngời sáng giữa vòm khuya trong vắt, nó chứng kiến chiếc cầu vồng mọc dưới ngàn sao.
nó lại bắt đầu nghe lại được nhịp đập chính mình.
bắt đầu biết nhiệm mầu, là sự biết-mình-đang-sống.
bắt đầu sống, vì biết mình-chính-nhiệm-mầu.
sáng.
nó thấy tất cả đều khác.
vẫn hoa, nhưng hoa tươi hơn sắc thắm. vẫn ve, nhưng ray rứt thủy triều. vẫn lá, nhưng diệp phong khởi sắc. vẫn băng, nhưng ngập trắng không gian.
vẫn nó trong ta, nhưng ta dễ vui, dễ buồn, dễ cười, dễ khóc, dễ thơ thẩn cùng mây, dễ lang thang với gió, dễ một mình hạnh phúc, dễ thị tứ bâng khuâng, dễ yêu mình yếu đuối, dễ tha thứ được thua, dễ ta-nhìn-ta-khác...
vẫn ta.
vẫn ta-già-hơn-ta-lúc-trước.
vẫn ta-trẻ-hơn-ta-ngày-sau.
vẫn ta, yêu thương, thuở-tim-còn-say-ngủ.
vẫn ta, yêu thương, khi-tim-thức-giấc-đời.
ta khác, vì tim đã khác.
nhưng vẫn là ta, vì
ta vốn khác tự thuở-tim-còn-ngủ-đã-yêu-thương.
npn