
m à u .b u ồ n .K H Ó I
____________________________________________________________________________
Sứ quỳ trước biển, đợi án. trăng nhợt nhạt thẫn thờ rớt xuống. gió lao đao rũ rượi. và biển thì cứ rì rầm thủ thỉ những lời tiếc thương bất tận. ngày mai, người thiếu phụ sẽ oanh liệt hy sinh, đọng lại trong lòng người dân hang Hòn một huyền thoại đẹp.
…luỡi dao gầm gừ như một con thú xông tới, vung lên loang loáng. một lần, hai lần, rồi lần thứ ba…nhưng vẫn chỉ trùng trình trên suối tóc. những sợi tóc mảnh mai: hàng ngày hay lòa xòa quấn quýt trên bờ vai tròn trịa của Sứ, ngỏa nguê vui sướng khi được mẹ Sáu nâng niu tắm gội, ngượng ngùng e ấp mỗi lần bàn tay thô ráp của San lùa vào âu yếm…áng tóc dày đen mướt hai mươi bảy năm được nắng sớm phơn phớt màu hồng sen ve vuốt mỗi ban mai, nắng trưa vàng óng lấp lánh phủ tràn, nắng xanh lam buổi chiều vờn nhẹ, và tắm đẫm ánh trăng vàng rực khi đêm về. hơi thở mặn mòi ấm áp của biển, làn gió man mác hương đồng cỏ nội, chim hót ríu rít, sóc chạy sột soạt trên các tàu lá, những cánh cò trắng cả bầu trời vào buổi hoàng hôn …. đã gội đẫm mái tóc ấy, quyền quyện một tình yêu quê hương bao la. nên tóc bất khuất, tóc anh hùng, và huyền thoại tóc…
*
mẹ cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt nặng trĩu một nỗi buồn khi tôi hân hoan khoe mẹ bài văn được điểm tốt. dường như, có một làn khói tím thẫm muộn phiền giăng giăng làm đôi mắt mẹ lòa như mắt người mù.
và tôi một mình lang thang cô độc đi tìm màu buồn khói trong đôi mắt mẹ.
…luỡi dao gầm gừ như một con thú xông tới, vung lên loang loáng. một lần, hai lần, rồi lần thứ ba…nhưng vẫn chỉ trùng trình trên suối tóc. những sợi tóc mảnh mai: hàng ngày hay lòa xòa quấn quýt trên bờ vai tròn trịa của Sứ, ngỏa nguê vui sướng khi được mẹ Sáu nâng niu tắm gội, ngượng ngùng e ấp mỗi lần bàn tay thô ráp của San lùa vào âu yếm…áng tóc dày đen mướt hai mươi bảy năm được nắng sớm phơn phớt màu hồng sen ve vuốt mỗi ban mai, nắng trưa vàng óng lấp lánh phủ tràn, nắng xanh lam buổi chiều vờn nhẹ, và tắm đẫm ánh trăng vàng rực khi đêm về. hơi thở mặn mòi ấm áp của biển, làn gió man mác hương đồng cỏ nội, chim hót ríu rít, sóc chạy sột soạt trên các tàu lá, những cánh cò trắng cả bầu trời vào buổi hoàng hôn …. đã gội đẫm mái tóc ấy, quyền quyện một tình yêu quê hương bao la. nên tóc bất khuất, tóc anh hùng, và huyền thoại tóc…
*
mẹ cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt nặng trĩu một nỗi buồn khi tôi hân hoan khoe mẹ bài văn được điểm tốt. dường như, có một làn khói tím thẫm muộn phiền giăng giăng làm đôi mắt mẹ lòa như mắt người mù.
và tôi một mình lang thang cô độc đi tìm màu buồn khói trong đôi mắt mẹ.
