gươm anh linh đã bao lần vấy máu còn xác xây thành, thời gian luống vô tình rừng trầm phai sắc thấp thoáng tàn canh hỡi người chiến sĩ vô danh...
8295
có những lúc tiếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâu rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu quê hương non nước tôi ai gây hận thù tội tình nhà Việt Nam yêu dấu ơi bao giờ thanh bình?
8306
Mẹ ơi, mẹ ơi, chuông chùa nào la đà Nhớ tới, nhớ tới những linh hồn vắng nhà Một vòng hương trắng xóa Tình người trong thương nhớ Gửi người chiến sĩ chết trong xa mờ...
8321
nhớ lúc lên đường đưa tiễn chân tôi thương lên khoé mắt mẹ nhắn đôi lời diệt thù lập công cho xứng tài trai sắt son ghi lòng chớ phai ai đi chinh chiến xây đắp tương lai con đi chinh chiến để nước yên vui lời mẹ hiền khuyên nguyền khắc trong tim bao giờ dám quên...
8346
thư của lính không xanh màu trời như mơ ước đâu em thư của lính không thơm nồng hương không nét hoa đa tình thư của lính ba lô làm bàn nên nét chữ không ngay nhưng thư của lính ghi giữa rừng cây khi nhớ em thật đầy...
8373
gửi tới em! gửi tới em! gửi tới em! những gì còn sống sót trên đời như hơi ấm tuyệt vời như hơi ấm tuyệt vời ta ôm em và tan loãng trong không gian ta ôm em và tan loãng trong không gian lưu đày...
8392
anh đi vì nguồn sống vì ngày mai vì tự do liều thân tranh đấu
có những đêm âm thầm nghe tin vang xa ngoài tiền tuyến nhớ đến anh oai hùng xông pha gian nguy vòng chinh chiến phút luyến thương em chắp hai tay lên nguyện cầu mộng ước quê hương thôi hận sầu ta sớm gần nhau...
8411
ngoài kia súng nổ đốt lửa đêm đen, tầm đạn thay tiếng em...
8419
giờ này thành phố chợt bùng lên em giòng lệ bất giác chảy tuôn nghĩ đến một điều em không rõ nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ đến một người đi giữa chiến tranh lại nghĩ tới anh lại nghĩ tới anh nghĩ tới anh...
anh vì lửa khói quê hương đường hun hút biên cương một mình ngắm trăng suông anh về bên ấy thương mong từng chiều rớt bên sông em có mơ gì không?
_______________________________________________ Một Mẩu Xuân - thơ - thangtram_______________________________________________
Trời đất lại bắt đầu giao mùa mọi thứ trên đời đang thay đổi nhưng anh vẫn ngồi viết không phải là những bài thơ với nội dung to lớn không là những áng văn chương vĩ đại chỉ là những giấc mơ nho nhỏ những khắc khoải trong anh - trong em
Những nụ hoa vàng, trắng, tím, xanh đủ cả đã bừng dậy vươn vai sau giấc ngủ đông dài. Cảnh trí hài hòa đáng yêu quá, anh chợt nghĩ đến em, và chợt từ tận cùng trong tâm tưởng vụt gọi tên em. Cái cảm giác bồng bột thương yêu, cuồng say và si mê đối với em đã hơn một lần ngủ ngon trong tiềm thức chợt bùng lên, thăng hoa và choáng ngợp tim anh.