tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh con dế buồn tự tử giữa đêm sương bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ em ở đó bờ sông còn ẩm cát con sóng tình vỗ mãi một âm quen...
Thúc Sinh wrote: thường các cô cổ dài nhìn kiêu sa lắm HY :))
không biết là khán giả etetet có bao nhiêu nàng kiêu sa vì ngóng dài cổ rồi ha ? :))
nhưng... bõ công, để vừa được kiêu sa, vừa được thưởng thức một nhạc phẩm kết hợp từ thơ và nhạc của chú Từ Công Phụng-Du Tử Lê qua tiếng hát của anh Thúc Sinh thì cũng đáng lắm! :p
cám ơn Yên Chi và Hoài Yên đã vào nghe nhạc. hai cô em gái có vẻ quá khen anh trai làm anh cũng hơi... "khớp" :-)) anh sẽ tìm thêm vài bài nhạc của Từ Công Phụng nữa, hát cho vui :-))
_______________________________________________ Phù Phiếm - văn - Trần Bảo Toàn_______________________________________________
Một người sống phù phiếm chỉ có thể là ánh nến leo lét giữa cơn gió lạnh, không thể là ánh mặt trời ấm áp để sưởi ấm cho nhân gian. Khi có người cha phù phiếm, con cái sẽ tang thương, có người mẹ phù phiếm, con cái sẽ kém hèn. Có cả cha cả mẹ phù phiếm, con cái một thành thánh nhân, hai thành ăn cướp, ba sẽ đứng đường.