Hoa .phong .du .
____________________________________________________________________________
XM. Ngày... tháng... năm....
Hôm nay trốn ngủ trưa, theo bọn con Thụy, Thằng hạo ra cánh đồng dính chuồn chuồn. Cái nắng gắt cháy người vậy mà chẳng sợ chi. Mấy đứa cứ hè nhau chôm roi tre của mẹ rồi quyện một ít nhựa ; loại nhựa của những cái đế dép da đã cũ bỏ đi, được ngâm với dầu hỏa vài ngày cho mềm và dẻo. Chất nhựa này bám rất dính và chắc, nó mà dính vào quần áo thì chỉ có nước mà khóc thôi…
Thằng con nhà Hạo dẫn đường, vì hôm kia nó đi học về theo lối này thì phát hiện một chỗ nhiều chuồn chuồn lắm. Đi ngoằn ngèo trên những bờ ruộng rau muống rồi cả bọn phải nhảy qua một con mương nhỏ
- Mày chơi ác thế Hạo, mày qua thì dễ rồi. còn tao với con Thụy thì tính sao đây….
- Thì tụi bay sắn quần lên mà (nội) chớ sao…
Con Thụy trề môi…
- Đúng là dân Nam Định lội mà cứ nội nội nội…
Đành phải qua thôi chứ biết làm sao bây giờ….
Hì hì rồi thì cũng (tới La Mã), theo thằng hạo một hồi thì tới tận gần bờ sông… Ôi chao ! đã quá, dưới hàng dừa, quanh những bụi na rừng, vàng óng những sợi tơ hồng biết bao là chuồn chuồn. Con đậu, con bay, con lập lờ theo gió…. Xen kẽ với những cánh hoa phong du lượn lờ đẹp như cảnh thần tiên. Hôm nay hoa phong du bay nhiều quá. Nương theo gió lấn lướt tranh giành mà bám vào áo, vào tóc em…
Một con chuồn chuồn lửa đậu trên bụi Bình Bát gần đó, trông nó đẹp quá. Mon men nhích lại gần từng bước.Thò cây roi tre nhè nhẹ. Dính được chú em rồi nhé, vào trong bịch lylon của chị nha cưng…
… Bỗng nghe tiếng la nho nhỏ từ xa đang đến gần… quay lại thấy thằng Hạo và con Thụy đang cuống cuồng bỏ chạy…
… Tất bật bỏ cả dép mà chạy theo sau… lòng hậm hực:
- Chết bỏ sừ mày rồi Hạo ơi ! liều mạng dám dẫn tụi tao qua tận bên Tân Hưng. Tụi nó mà bắt được, đem cột vào ổ kiến lửa cho nó thui thì lúa đời con gái tụi tao rồi còn gì…!!??
Thằng Hạo quay lại nhe cái răng khểnh ra mà cười:
- Ha ha ha……
Bích Linh Kha