
e m .s ẽ .đ i
_________________________________________________________________________
Em sẽ đi không một lời tiễn biệt
Và sẽ về chẳng một tiếng chờ trông
Gió trên cao khẽ thổi nhạc bềnh bồng
Mây đưa nhẹ bàn chân Em khuya vắng
Ta lặng lẽ tạ từ Em theo nắng
Sợi nắng buồn nhả giọt cuối chiều hoang
Vẫn du dương như "giấc mộng huy hoàng"
Trôi ảo-ảnh giữa hai miền hư-thực
Đêm sâu lắng Ta hoang mang bên vực
Đôi bến bờ một khoảnh sáng lẻ loi
Biết quay đâu? Làm cánh cất khỏi đời
Ta mê mải bay đi tìm dòng thác
Ở nơi ấy chỉ ái êm thơ-nhạc
Em có về thư thả với lòng Ta
Sóng hát ru cho bọt trắng ngập trào
Xua đi chút hồ nghi lòng vương vấn
Đây đoản khúc Ta tặng Em đều đặn
Thay cho dòng ly biệt phút phôi pha
Nhận đi Em tất cả những thật thà
Ta chỉ có nơi con tim ngây dại
Xin được chúc cho Em đường mềm mại
Không gập ghềnh những sỏi đá niềm tin
Tháng năm qua để lại ánh mắt nhìn
Dịu như chính lời bài ca Ta giữ lại
Trong mắt Ta, Em vẫn là hoa dại
Đóa hoa đời Ta mải kiếm trong mơ
Viết nên thơ đã một thuở ngập trời
Làm ngây ngất những linh hồn đơn chiếc
Và xin khắc tên Em dòng nhạc biếc
Mây trời hồng cùng vạt sóng triều dâng
Chút hành trang chỉ ý tưởng trắng ngần
Trao êm ấm khi trời xoay bão nổi
Ở nơi đây tấm tình Ta không đổi
Vẫn giữ hoài, mãi mãi chỉ riêng Em
Nếu mai kia khi mưa-nắng chuyển miền
Em về lại trả phần HỒN Ta đã mất!?
Paris, Sirius-22/04/2006
Và sẽ về chẳng một tiếng chờ trông
Gió trên cao khẽ thổi nhạc bềnh bồng
Mây đưa nhẹ bàn chân Em khuya vắng
Ta lặng lẽ tạ từ Em theo nắng
Sợi nắng buồn nhả giọt cuối chiều hoang
Vẫn du dương như "giấc mộng huy hoàng"
Trôi ảo-ảnh giữa hai miền hư-thực
Đêm sâu lắng Ta hoang mang bên vực
Đôi bến bờ một khoảnh sáng lẻ loi
Biết quay đâu? Làm cánh cất khỏi đời
Ta mê mải bay đi tìm dòng thác
Ở nơi ấy chỉ ái êm thơ-nhạc
Em có về thư thả với lòng Ta
Sóng hát ru cho bọt trắng ngập trào
Xua đi chút hồ nghi lòng vương vấn
Đây đoản khúc Ta tặng Em đều đặn
Thay cho dòng ly biệt phút phôi pha
Nhận đi Em tất cả những thật thà
Ta chỉ có nơi con tim ngây dại
Xin được chúc cho Em đường mềm mại
Không gập ghềnh những sỏi đá niềm tin
Tháng năm qua để lại ánh mắt nhìn
Dịu như chính lời bài ca Ta giữ lại
Trong mắt Ta, Em vẫn là hoa dại
Đóa hoa đời Ta mải kiếm trong mơ
Viết nên thơ đã một thuở ngập trời
Làm ngây ngất những linh hồn đơn chiếc
Và xin khắc tên Em dòng nhạc biếc
Mây trời hồng cùng vạt sóng triều dâng
Chút hành trang chỉ ý tưởng trắng ngần
Trao êm ấm khi trời xoay bão nổi
Ở nơi đây tấm tình Ta không đổi
Vẫn giữ hoài, mãi mãi chỉ riêng Em
Nếu mai kia khi mưa-nắng chuyển miền
Em về lại trả phần HỒN Ta đã mất!?
Paris, Sirius-22/04/2006