
t ỉ n h .t h ứ c . .
__________________________________________________________________________Ngọc lan hiu hắt mảnh chiều trôi
Thủy mặc sương đêm mấy thu rồi?
Châu thắm vội rơi – người xa vắng,
Hồng trần khép lại vẫn đơn côi.
Phúc thịnh tàn suy cũng kiếp người
Hữu danh vô thực cũng chơi vơi,
Thi vị tàn canh, rồi tĩnh lặng
Liệt oanh cũng mặc bỏ quên đời…
An nhiên tự tại như thu thủy
Giàu sang, nhi nữ tựa mây trôi
Trâm anh phỉ thúy âu cũng nhạt
Nhân kiếp phù sinh bé thế thôi.
Hương phấn có chăng rồi cũng mất
Nhung gấm trang đài có được lâu?
Ái ân tỉnh mộng say giấc điệp,
Giai nhân tứ hải ở nơi đâu?
Tâm lành như thảo, vững sơn lâm
Huệ, Cúc, Liên hoa chớ bận lòng
Ung dung tự tại như oanh yến,
Một đời phiêu lãng, thế là xong.
Thủy mặc sương đêm mấy thu rồi?
Châu thắm vội rơi – người xa vắng,
Hồng trần khép lại vẫn đơn côi.
Phúc thịnh tàn suy cũng kiếp người
Hữu danh vô thực cũng chơi vơi,
Thi vị tàn canh, rồi tĩnh lặng
Liệt oanh cũng mặc bỏ quên đời…
An nhiên tự tại như thu thủy
Giàu sang, nhi nữ tựa mây trôi
Trâm anh phỉ thúy âu cũng nhạt
Nhân kiếp phù sinh bé thế thôi.
Hương phấn có chăng rồi cũng mất
Nhung gấm trang đài có được lâu?
Ái ân tỉnh mộng say giấc điệp,
Giai nhân tứ hải ở nơi đâu?
Tâm lành như thảo, vững sơn lâm
Huệ, Cúc, Liên hoa chớ bận lòng
Ung dung tự tại như oanh yến,
Một đời phiêu lãng, thế là xong.