c h ỉ.l à.v u.v ơ . . . _________________________________________________________________
nếu tôi còn giữ chuyện ngày xưa người có muốn tôi chia một nửa? (thức - thơ htc)
người ta phải mất bao nhiêu lâu để quên một người? ... đã từ lâu con tim không còn những nhịp đập lanh canh vội vã đã từ lâu những giọt mưa buổi sáng thôi làm mềm lòng chênh chao đã từ lâu cơn gió ban chiều không đong đầy nỗi nhớ vô căn ... đã từ lâu những thăng trầm sôi nổi bắt đầu chìm lắng, cảm xúc bắt đầu yên bằng và cuộc sống chỉ xoay quanh những lo lắng áo cơm thường ngày ... đã từ lâu mỗi ngày thức giấc em đều biết chắc mình sẽ sống như thế nào đã từ lâu em thôi hoài vọng vào những điều phù phiếm đã từ lâu những phù du trong em nhạt nhòa loãng tan đã từ lâu đam mê chỉ còn là điều hư vô cổ tích ... ừ, đã từ lâu ... vậy mà đôi khi chỉ cần hai câu thơ chỉ cần một giọng hát hay thoáng bâng khuâng ngày xưa lại ùa về tràn ngập, quắt quay ... ... người ta phải mất bao nhiêu lâu để quên một người?
cám ơn YMS đã ghé qua đọc những vu vơ của HY. Chúc YMS một cuối tuần thật đep.
Nắng thương yêu,
mấy hôm nay HY cứ đi ra đi vô nhà một mình nhớ mọi người dễ sợ... HY bị "nghiện" nghe giọng hát của NA nên ngày nào cũng mở "Lời Nắng" nghe đi nghe lại trong chỗ làm (cũng may trên internet chứ phải là băng casssette như xưa thì chắc sẽ bị nhão ra vì HY)... bình an mãi Nắng nha...
H Ạ N H.n g Ộ ______________________________________________________
Nếu như mình chưa bao giờ gặp gỡ Anh chắc giờ đang xớ rớ làng dê Tháng ngày anh có lẽ yên chờ Ừ ngày tháng vu vơ sầu trăm mớ
Cứ thả thơ thẩn thấy thiếu lăng nhăng Đời sống cứ như mặt hồ phẳng lặng Cứ nổi gàn ngửa mặt hất trần gian Cua bò cứ ngang ngang cười ngạo nghễ
Nếu như mình chưa bao giờ gặp gỡ Thì chiều nay buồn tê tái anh ơi Những hoàng hôn phai nắng lặng kêu trời Nỗi buồn em câm nín .... ... ới ... thời gian !
Không có anh lấy ai em hành tội Tóc trôi buồn, tóc kín cội sương tan Cõi khôn cùng, tay lạc lõng nguy nan Dòng sông mắt chắc ... ... ừ! ... cay mặn oán
Không có nhau chắc mình đau cũng ít Vui chẳng nhiều và nhớ chẳng bao nhiêu ...
Tạ ơn anh ... ...ngọt đắng đó đều đều Tạ ơn em ... ...những chiều đau chí nhéo!
Sáng nay ông pb đọc thơ cô HY và vô cùng thấm thiá
"người ta phải mất bao nhiêu lâu để quên một ngườỉ"
Tháng trước ông pb có ghé thăm một bà cụ 92 tuổi . Chỉ trong vòng 30 phút là cụ quên mất và mọi ngươì phải tự giới thiệu lại với cụ ... nhưng khi nói đến thơì son trẻ và ngươì yêu cuả cụ ... thì cụ nhớ từng chi tiết một , từng nơi hẹn hò và từng lơì nói
thế nên để trả lơì câu hỏi cuả cô HY , ông pb nghĩ trong cuộc đơì sẽ có những không bao giờ quên đó cô HY :)
"bóng anh, như vết sẹo không lành dĩ vãng không chịu liền da nên em ru trái tim vào ngủ quên trong lồng ngực "
Những vết sẹo không liền da thì dù có băng bó cẩn thận đến đâu cũng có lúc tấy sưng lên và nhức buốc . Cái nầy ông pb kinh nghiệm tràn trề nên rất đồng cảm với cô HY
Còn baì thơ Hạnh Ngộ thì thích câu ....
"Tạ ơn em ... ...những chiều đau chí nhéo! "
Hình như cái nầy gọi là thú đau thương thì phải :)
---o0o---
Tháng hai rôi ông pb không muốn bị quên chúc mừng SN cuả HY nên bắt đầu chúc trước từ bây giờ cho chắc ăn nhe cô HY .
xy
PS thank you for baì thơ Nụ hôn thứ 14 ở trang bìa :)
Trời đất lại bắt đầu giao mùa mọi thứ trên đời đang thay đổi nhưng anh vẫn ngồi viết không phải là những bài thơ với nội dung to lớn không là những áng văn chương vĩ đại chỉ là những giấc mơ nho nhỏ những khắc khoải trong anh - trong em
_______________________________________________ Tuyết Rơi - văn - Lam Giang_______________________________________________
Trắng bừng một màu bạch tuyết, đất và thông xanh ẩn màu dưới lớp tuyết mịn màng. Qua một đêm, con đường, ngọn cây, mái nhà... đã phủ miên man tuyết trắng.